Cách xây dựng kỷ luật cho bản thân (Buông bỏ để có được những thứ tốt hơn) Phạm Thành Long

admin

Cách xây dựng kỷ luật cho bản thân (Buông bỏ để có được những thứ tốt hơn)| Phạm Thành Long
Bạn xây dựng tính kỷ luật của bản thân như thế nào? Bạn đã bao giờ thực sự tự do trong cuộc đời? Câu chuyện thú vị sau đây của luật sư nhà đào tạo Phạm

Cách xây dựng kỷ luật cho bản thân (Buông bỏ để có được những thứ tốt hơn)| Phạm Thành Long

Bạn xây dựng tính kỷ luật của bản thân như thế nào? Bạn đã bao giờ thực sự tự do trong cuộc đời? Câu chuyện thú vị sau đây của luật sư nhà đào tạo Phạm Thành Long sẽ có thể giúp bạn hiểu rõ giá trị của tính kỷ luật, giá trị của khoảnh khắc, tự do của bản thân. Hơn 10 năm tiếp xúc, tư vấn, đồng hành cùng hàng chục nghìn doanh nghiệp, doanh nhân, luật sư, nhà đào tạo Phạm Thành Long đã đúc kết nhiều bài học có giá trị cho cộng đồng. Chào các bạn mình là Lộc, có phải anh là cái người mà đến cái đoạn cuối cùng anh chạy ra kia không? Anh cầm điện thoại anh chạy ra ngoài không? À, đúng rồi, em chạy ra ngoài ở đây mà không ở đây, anh bỏ ra 2000 ngàn đô la, vé máy bay, tiền khách sạn, sao anh vẫn cầm cái điện thoại trong tay không chưa tính tiền opportunity công việc ở nhà nữa.

Thế mà phần quan trọng nhất của các con số anh làm cho bọn tôi từ nãy giờ không hiểu anh từ đâu rơi xuống 15 phút của anh em tôi, em xin phép em trả lời thầy hỏi thì giờ mà ở nhà anh cứ như thế nhưng mà do em xin phép được trả lời có thể là chưa nghe câu hỏi ban đầu kỹ vì em mới nghe điện thoại xong. Đúng rồi, ở nhà bây giờ anh mà cứ như thế cô ấy cứ như con số chính xác như vậy? Mà anh cứ vô kỷ luật như vậy. Trời ơi, thế là hiền đấy và chúc mừng anh kiếm được bà vợ quá tuyệt vời như vậy đấy hổ thành mèo, mèo thành hổ thế đâu. Trời ơi, anh may mà có bà vợ tuyệt vời như vậy. Anh có biết điện thoại thì nó làm cho mình mạnh lên hay yếu đi không? Vô sinh thầy ạ, sáng nay anh có ở trong hội trường này không? Em nói vui thôi .

Tôi hỏi đã, nó làm anh mạnh lên hay yếu đi, yếu đi vô sinh không phải đâu. Bởi vì tôi có 5 đứa con mà tôi vẫn dùng điện thoại cho đến khi có thứ năm anh nói tôi dùng điện thoại mà vô sinh mà tôi và vợ tôi có 5 con là tôi phải xem lại, tôi nghi, nghi chuyện này. từ bây giờ trong 4 ngày tới anh có dùng điện thoại nữa không, hạn chế tối đa. Tôi hỏi là có hay không? tức là có thì dễ thôi, có bạn nhắc bài là có, nhưng mà em hạn chế tối đa có thể là không hoặc là có có hay không? Có tại sao lại có? Tại vì có những cái khó khăn thầy ạ? Đúng rồi, nó có cái khó khăn, vì có khó khăn đấy mà anh phải có mặt ở đây? Dạ, đúng rồi.

Thế bây giờ đằng nào mình cũng phải vượt qua khó khăn, mình vượt qua khó khăn luôn thì tốt hơn đúng không? Có phải một trong những khó khăn lớn nhất trong cuộc đời là phải bỏ điện thoại không? Tại vì em bán hàng mà chịu phụ trách chính nên nếu mà em không bán thì. Bây giờ nếu mình không bán hàng trong vòng một tuần thì mình có chết không? Chết thật, chết không? Chết, sao chết? Vì thật sự ra đó là lý do em đi học, tại sao lại chết? Tại vì nếu mà mình không bán hay một tuần những cái cơ hội bán hàng hoặc những công việc mình đang theo một năm anh bán hàng, anh kiếm được bao nhiêu tiền ít thôi thầy, bao nhiêu tiền cứ mạnh dạn nói con số nằm ở đây không có cán bộ thuế trong đây đúng không? Lợi nhuận thì được vài tỷ.

Thế thì một năm có bao nhiêu ngày một năm có bao nhiêu tuần, một năm có bao nhiêu tuần, cứ cho 50 tuần được không? Trừ đi 2 tuần Tết đi Tết cũng phải nghỉ bán hàng chứ đúng không? Vậy còn năm mươi tuần, vậy một năm 50 tuần, một tuần là bao nhiêu tiền? Tại vì thật sự ra là công việc là có nhiều cái khúc mắc và nó cần phải cải tổ, cải tiến rất là nhiều để cho anh xem điều này. Có bao nhiêu trong số các anh chị ở đây? Từ sáng đến giờ các anh chị đã phải nhắn tin hoặc gọi nghe điện thoại hoặc chat với một ai đó về công việc, các anh chị có thể giơ tay cho cả hội trường được biết cứ mạnh dạn lên. Anh chị cứ giơ tay cao lên ạ.

Cảm ơn các anh chị. bao trong số các anh chị muốn có một ngày. trong cuộc đời mình thực sự tự do.. Nếu mà các anh chị vừa rồi. mà muốn tự do thật sự. các anh chị rút điện thoại ra. tôi bầy cho các anh chị cách tự do. rất đơn giản,. anh chị gọi vào số máy của tôi, gọi đi.. Bây giờ tôi hỏi các anh chị này,. nếu bây giờ người ta cứ gọi đến suốt ngày gọi vào máy mình. mà mình cứ thuê bao quý khách vừa gọi. đang nằm cạnh thuê bao khác như vậy.. theo các anh chị, người ta gọi nữa không,. người ta cứ gọi nữa đấy,. đầu tiên thì người ta vẫn gọi các anh chị,. sau người ta lại gọi nữa,. sau người ta lại gọi nữa?. Người ta cứ gọi mãi như vậy,. việc gọi là việc của người ta,. còn việc tắt máy là việc của ai?. Việc của tôi các anh chị. lúc đầu tiên tôi tắt máy tôi khó chịu lắm,. nhưng mà vì tôi phải đi học những lớp học như thế này,.

Song sau khi lớp học mà không học thế này thì mình phải ngồi trên máy bay. Lúc mình không ngồi trên máy bay thì mình lại đứng ở trên lớp, lúc mình không đứng ở trên lớp thì mình đang ôm con, vậy thì ôm con, trong lớp, lên lớp và trên máy bay. thì mình có nghe điện thoại được không? Nếu không được thì tôi đang dưới hồ bơi, tôi có cái tai nghe có thể nghe được dưới hồ bơi, vừa bơi, vừa nghe điện thoại và tôi thấy rằng là cuộc sống của mình đã quá phức tạp. Đầu tiên thì tôi còn có người nghe điện thoại hộ, bây giờ tôi cũng không có nghe điện thoại nữa. Tôi là một bậc thầy về sử dụng email marketing, tôi không có email, đúng hơn hòm thư của tôi đang có khoảng 100 mười mấy nghìn email gì đó chưa được đọc, trong khoảng hai năm qua tôi không đọc email nữa.

Điện thoại của tôi có khoảng hơn 1000 tin nhắn. Bây giờ thì không còn tin nhắn rác, toàn tin nhắn ở đâu đến, Viber cũng có khoảng độ xấp xỉ 50,000 tin nhắn chưa được đọc, WeChat có khoảng 1000 tin gì đấy ví dụ một nhóm bạn đặc biệt. Zalo tuần check một lần, Viber lâu lâu 2, 3 tuần check một lần, email ngẫu nhiên mở ra đọc một vài cái tiêu đề, điện thoại không nghe, facebook chat không trả lời, và tôi là người sống trong thế giới công nghệ, là một người làm về internet marketing, mà không sử dụng bất kỳ phương tiện giao tiếp nào cả. Tôi chỉ làm một vai trò duy nhất làm đài phát thanh thôi các anh chị mình nói thôi, người ta mua hàng của mình, còn mình không phải nghe, bao trong số các anh chị thấy rằng việc bán là việc của mình và việc mua là việc của người ta.

Cám ơn các anh chị. bán thôi chứ việc gì mình phải nghe. và đây là một trong những điều rất quan trọng,. tôi bán nếu anh không mua, tôi bán tiếp cho anh,. nếu anh vẫn không mua, tôi bán tiếp cho anh.. Nếu anh vẫn không mua, bán tiếp cho anh,. gửi tin nhắn anh không đọc,. thì tôi sẽ dùng email,. tôi gửi email không đọc được,. thì tôi sẽ lại dùng điện thoại tự động.. Nếu điện thoại tự động không được,. tôi dùng người tôi gọi cho anh.. Tóm lại anh đến đây phải có người gọi điện cho anh chứ đúng không?. Anh đến đây đều phải có tin nhắn cho anh đúng không?. Anh nghĩ đây có email cho anh đúng không?. Anh đến đây có thể có facebook chat với anh đúng không?. Tóm lại một trong 4 kiểu đấy,. kiểu gì anh cũng đọc,. và anh có mặt ở đây đúng không nào?. Tôi có gửi cho anh không?. Hãy hình dung xem một năm tôi có khoảng 20,000 học viên,.

Mà tôi nghe điện thoại của 20,000 học viên thì điều gì sẽ diễn ra với cuộc đời của tôi? Anh hãy hình dung nếu tôi có 20,000 học viên, mỗi học viên một năm chỉ gọi tôi ba cuộc thôi, 60,000 cuộc gọi một ngày, bao nhiêu cuộc gọi được nghe, 200 cuộc gọi, nếu mỗi học viên chỉ cần gọi cho tôi một năm hai cuộc, một ngày nghe khoảng 200 cuộc điện thoại. Vậy thì tôi không có thời gian đứng lớp, để kiếm tiền đúng không? Không nghe điện thoại, không dùng email đúng hơn là không nghe điện thoại, không trả lời email, không đọc tin nhắn, tôi chỉ làm một việc là có gọi, có gửi tin nhắn, có gửi email nhưng không đọc phản hồi thôi, và 5 ngày gì đó ở đây, tôi sẽ tạo ra một khối tài sản gì đó loanh quanh, khoảng đó.

Anh nghĩ sao về điều này? Em thì được biết thầy lần đầu tiên qua tinh thần doanh nhân Sài Gòn, nhưng mà cái điều mà thầy mới nói thì đã được nghe ở tinh thần doanh nhân và điều đó cũng là cái điều mình đang đi tìm giờ tìm, tôi chỉ cho anh, anh có làm luôn không? Giờ anh đi theo ông thầy nào thì phải nghe ông ấy chứ, giờ cứ nghe đi xem có chết không đâu em đâu có nói là không nghe thấy đâu thì bây giờ nghe luôn không, đằng nào cũng nghe sớm thì tốt hơn chứ dĩ nhiên tốt bây giờ lấy điện thoại ra, những việc cần làm đối với cái điện thoại anh thử làm xem nào. Dũng cảm làm một lần đi cái sóng điện từ nó vẫn còn trong pin ấy, nó vẫn còn tác động đến năng lượng của chúng ta và nó làm giảm sự tập trung rất nhiều.

Các anh chị có tin rằng chỉ cần tắt toàn bộ 100 % cái điện thoại này, con số này của anh chị có thể thay đổi ngay lập tức không? Anh chị có tin điều này không? Ai tin, các anh chị sẽ ngạc nhiên một cách đáng kể, nếu các anh chị làm điều này cùng với tôi 100 %. Tất cả điện thoại đang trong người các anh chị được tắt và cho vào trong va li của anh chị làm ngay điều này 100 % trong hội trường này, các anh chị sẽ nhìn thấy điều kỳ diệu diễn ra ngay trong căn phòng này, rất đơn giản, điện thoại di động, làm ảnh hưởng đến con số của chúng ta. Điều một đấy là sự tập trung. Điều hai đứa là yếu tố lãnh đạo.

Điều 3 đấy là điện thoại, anh là người mang đến kỷ lục của chúng ta trong lớp học này, và nếu anh không chạy ra ngoài, lúc ấy chúng ta đạt một kỷ lục tương đương, khoảng 59 giây, nhưng vì anh chạy ra ngoài cho nên tôi cộng thêm vào, em ra ngoài thì đã xếp xong rồi. ngồi xuống thôi, không biết là lúc đó thầy bấm chưa? Bởi vì nó xong rồi, chỉ khi nào tất cả chúng ta ngồi xuống, còn anh đang chạy thì vẫn chưa được tính, được rồi, không sao cả. Hay lắm lần đầu tiên tôi gặp một trường hợp như anh, bây giờ thế này anh đã tắt được điện thoại chưa? Rồi ạ, giờ anh có tắt được điện thoại, trong vòng 5 ngày tới không bật nó lên không?ư tối vẫn bật chứ, không cần, bởi vì tối mình ôm vợ mình ngủ mà, ok, bây giờ thử 5 ngày, sau đó anh bật lên xem có điều gì đặc biệt diễn ra không.

Nhưng bây giờ như này,. nếu mà anh mà tắt điện thoại,. chị ấy vẫn có điện thoại,. thì điện thoại lại đổ vào máy của chị ý,. anh chị làm cùng với công việc kinh doanh không?. Cũng không,. thế hai đơn vị khác hoàn toàn nhau đúng không?. OK, được rồi,. anh cứ thử 5 ngày xem,. sau đó nó sẽ thông báo, sẽ thông báo,. trên trang báo nào đó Lộc trốn nợ. đại loại vậy, và lệnh truy nã đúng không nhỉ?. Có nợ nhiều người không?. Không nợ ai,. anh có nhận tiền của ai mà chưa giao hàng không?. Chưa bao giờ,. được rồi thế trong mấy ngày tới,. mà bây giờ gây một thiệt hại cho anh. 100 triệu thì anh có chịu đựng được không?. Ví dụ có cái đơn hàng nào đó,. đối tác nói với anh rằng là. đơn hàng đó mất 100 triệu. do anh không bán hàng. người ta mua hàng đơn vị khác,. anh có buồn không?. buồn chứ thầy,. nghĩ lại nào 100 triệu và tắt điện thoại.

Anh chọn cái nào?. Chọn 100 triệu,. chọn 100 triệu,. nhưng mà em thì hiện nay là. cũng không muốn là dối lừa bản thân. để trả lời những câu hỏi đó.. Vấn đề là mình đang biết mình làm gì và sắp xếp.. Nếu mình biết mình làm gì. thì mình có nghe lời,. một người tạm gọi là thầy,. thì mình có nghe lời người đó không?. Bây giờ giả sử tôi chỉ có một cái tay thôi.. Nếu tôi không buông cái này ra,. làm sao tôi có thể cầm thêm một thứ khác?. Nếu tôi không học cách buông bỏ mọi thứ,. làm sao tôi có thể nắm thêm được những thứ mới?. Nếu chúng ta không học cách đổi thay. một công việc theo một cách mới. thì làm sao chúng ta có một kết quả mới được?. Có phải điều mà anh muốn tìm thấy. trong ngày hôm nay. điều ở số một ngày hôm nay anh mong muốn tìm thấy. một cuộc sống mới tự do hơn và nhiều thời gian hơn không?. Có phải đó là điều anh mong muốn không?.

Đúng rồi thầy. điện thoại chính là một trong. những yếu tố phá hủy cuộc sống của anh. mà tại sao không dũng cảm làm nó luôn?. Anh có sẵn sàng bỏ đi 100 triệu. để đánh đổi tự do cho chính mình không?. tôi muốn nghe cái sự thật của anh nào,. tại vì chưa sắp xếp được,. chưa có người thay thế,. bao giờ thì anh sẽ tìm được người thay thế,. đang tuyển. anh đã tuyển được bao lâu rồi,. mới đăng tuyển từ khi học tinh thần doanh nhân,. được bao lâu rồi,. cách đây khoảng một tuần. và nếu một tuần tới mà vẫn không tuyển được thì sao?. Điều gì mà anh lo lắng nhất khi mà anh tắt điện thoại đi. có thể là công việc và gia đình,. gia đình là ai?. Vì ở đây là em có con nhỏ,. con anh mấy tuổi rồi. một đứa 3 tuổi, một đứa 8 tháng,. hay quá 8 tháng giờ nó đang ở đâu?. Nó đang ở Sài Gòn,. Sài Gòn,. thế là phải sắp xếp công việc mới đi được.

Tham dự khóa học , con anh có phải là quan trọng với anh không, rất quan trọng. Anh đang dành cho con anh thời gian bao nhiêu giờ mỗi ngày? Bình thường, bình thường thời gian chơi với bé thì khoảng 2 đến 3 tiếng, hai ba tiếng, thường là từ mấy giờ đến mấy giờ, thường là sáng có, chiều tối có, thế thì anh có nghe điện thoại lúc chơi với con không thỉnh thoáng và sau đó thì nó cũng sẽ nghe điện thoại của nó khi chơi với anh, thỉnh thoảng được không, em hiểu ý thầy điều gì sẽ diễn ra nếu nó lớn hơn một chút nữa. Nhưng mà cho em hỏi thêm một câu, Tại vì nếu mà thầy đã không xài điện thoại, thầy có thể bỏ luôn số đó không? Không phải tôi không xài điện thoại tôi vẫn dùng điện thoại chứ điện thoại vẫn dùng mà, em có nhận xét thứ nhất là từ cái tinh thần doanh nhân em đã học được là thứ nhất cải thiện bản thân mình.

Bây giờ nói về cái việc dùng điện thoại. bây giờ bỏ qua. và em đã biết là thầy đã chuyển những contact. từ điện thoại sang những cái máy móc trả lời tự động. không có trả lời tự động,. bây giờ như này. tôi nói là không dùng điện thoại ở đây. không phải tiêu cực đến mức mình thời văn minh,. không nên tiêu cực đến mức mà mình bỏ luôn điện thoại đi.. Nhưng mà bây giờ thế này,. ít nhất là trong giờ học,. trong cái giờ mà buổi tối này. các anh đi ăn với nhau. tối nay về với vợ. Hà Nội. chúng ta có rất nhiều thời gian. giữa con người với con người,. trực tiếp ở đây này.. Bây giờ tôi chỉ hỏi là có bỏ được không?. Còn bỏ hay không là của anh mà. tôi có bắt anh phải bỏ đâu. giờ anh có bỏ được không?. Anh có muốn bỏ không đã?. Câu hỏi số một anh có muốn bỏ. để có được cuộc sống tự do hơn cho gia đình và con cái không?. Có hay không?.

Muốn muốn thì có làm không? Có làm em đã tắt điện thoại rồi. Vậy tắt được 5 ngày không? 5 ngày trong lớp học, 5 ngày tắt luôn, bây giờ mình làm việc khó đi, xong rồi sau này mình làm việc dễ sau ở đây tôi nói điều này mình gửi email thì mình vẫn phải dùng điện thoại mình gửi email mình gửi tin nhắn thì mình vẫn dùng điện thoại mình gửi tin nhắn mà mình gọi điện thoại mình vẫn dùng điện thoại để gọi, ở đây tôi nói rằng là đúng rồi, một chiều đối với thế giới thôi tức là mình chỉ ra mệnh lệnh thôi. Ví dụ như mình là cái đài phát thanh mình nói cho cả thế giới nghe đài phát thanh chẳng bao giờ nghe ai nói cả, mình là cái ti vi phát sóng với cả thế giới nhưng mình chẳng bao giờ mình nghe sóng, xem sóng của ai cả.

Mình cũng dùng điện thoại như vậy. lúc ấy vợ anh sẽ không tìm được anh. và cô ấy đáng lo lắng về cái điều đấy.. Em hiểu ý thầy. mình sử dụng điện thoại. một cách chủ động thôi. còn hạn chế để làm phiền người khác. thế này anh không làm phiền bọn tôi.. Việc anh dùng điện thoại giữa lớp học. không làm phiền bất kỳ ai cả,. bởi vì mọi người đang rất tập trung. vào công việc của họ.. Tôi hỏi lại là. anh có thực sự muốn cuộc sống tự do không?. Nếu mà sự tự do là một trong những điều. mà anh đang muốn tìm kiếm. và nó nằm trong điều số một mà anh ghi xuống,. Có phải điều anh ghi xuống không. có hiểu không đã?. Từ từ đã. giờ anh đọc cho tôi cái điểm số 1 anh ghi trong vở đâu. lấy vở ra đọc cho tôi nghe cái. em nhớ mà. nói xem là những cái gì nào,. tức là muốn sự tự do. có chắc không?. Rồi cô vợ cậu đang lắc đầu. về cái điều anh ghi,.

Đưa micro cho cô ấy cô ấy còn biết cả điều anh ghi trong vở cơ cô ấy bảo không phải mời cô đứng lên, đứng lên đi sao em lại lắc đầu khi anh ấy nói chồng mình nói mà mình lắc đầu là mình không đồng ý hay mình đồng ý người Ấn Độ người ta lắc đầu là người ta đồng ý tại vì lúc sáng là thầy có hỏi tại sao bạn có mặt ở hội trường này, giữa lớp học này? Trong bài viết của chồng không có sự tự do cô ấy là người trung thực như vậy mà anh lại là người nói dối. Giờ cô nói vậy chắc anh là người nói dối tức là một cái ý mà viết ra bản thân khi viết lên những để giải thích thế này thì nó rất là dài, bởi vì anh là người nhóm I, cô ấy là người nhóm D giờ anh mà giải thích là nó sẽ tập trung bây giờ tôi đang làm việc với anh phải mất 30 phút rồi, điều rất đơn giản thôi.

Tự do có phải là điều anh mong muốn không? Đúng thầy, rồi cô ấy vẫn lắc. Theo em thì anh ấy muốn điều gì nhất vậy? Đừng có lắc nữa để chồng nói đi, đừng lắc nữa, mình phải lớn như một cái biển ấy để anh ấy thả hạt muối vào mà nó không vấn đề gì. Thế bây giờ mình có lắc thì mình chỉ lắc cái lưỡi trong miệng thôi, được không em, được thì gật tôi nghe cái xem nào. Thế bây giờ mình không đồng ý thì mình lắc cái lưỡi thôi để cho mọi người không biết là mình đang lắc. Thế thì theo anh cái điện thoại nó làm mất tự do của mình không? Chưa chắc bây giờ theo anh thì khi đến lớp học này việc ngồi học quan trọng hay việc nghe điện thoại quan trọng hơn.

Tại vì trong bản thân. bây giờ trả lời có hay không cho nó dễ. thì bây giờ mình và giải thích. tôi hiểu tại sao anh lại phải giải thích rồi. nhưng mà tí nữa mình giải thích nhé,. khi nào tôi hỏi thì anh sẽ giải thích. tôi hỏi anh là tại thời điểm này.. Bây giờ, ngay bây giờ. thì việc nghe điện thoại hay việc học trong lớp học này quan trọng,. cái nào quan trọng hơn,. học quan trọng hơn.. học quan trọng hơn. thế tại sao lúc đó anh lại chọn việc nghe điện thoại. mà không chọn cái việc ở trong lớp học?. Tại vì 1 giây hoặc 10 giây nghe điện thoại. không tạo ra 100 triệu. bây giờ thế này nghe đơn giản nha.. Tại sao anh đã chọn việc nghe điện thoại. mà không ở trong lớp học này?. Tại vì cái cuộc điện thoại đó. nó quá quan trọng rồi. sau khi anh đã nghe xong cuộc điện thoại đó,. thì anh thấy nó có thật sự là quan trọng không?.

Quan trọng, nó quan trọng tại sao anh lại cho rằng nó quan trọng, đó là đang làm việc, giao dịch, bán hàng, cuộc điện thoại đó giúp anh bán được bao nhiêu tiền chính cuộc điện thoại đó vào cái thời điểm đó giúp anh bán được bao nhiêu tiền, chuẩn bị lên hợp đồng. Nhưng mà nếu vào thời điểm đấy nếu anh không nghe cuộc điện thoại đấy thì có mất 200 triệu đó hay không? Hay đến tối thì anh có thể làm lại cuộc điện thoại đó hay không, cuộc điện thoại đó không phải là em gọi đi là người ta gọi đến. Đúng rồi, nếu vào cái lúc đó em không nghe cuộc điện thoại đó thì có mất **** triệu đó không? Không mất, vậy tại sao em lại chọn nghe cuộc điện thoại đó mà không ở trong lớp học này và em đang trả giá khi không hiểu số 2, số 3, số 4, 2.1, 2.2 kia hãy hình dung điều này, bài toán kia vô cùng quan trọng trong tối ưu hóa hệ thống của doanh nghiệp.

Chúng ta không làm gì cả hệ thống tự thay đổi kết quả tôi không làm gì cả mà số từ 1 nó nhảy sang 2 và tôi không làm gì cả. Từ 2 nó nhảy sang 3 và có một số người trong căn phòng này đã biết là tại sao nó lại nhảy từ 2 sang 3 điều quan trọng nhất không phải là những kiến thức tôi mang đến cho các anh hãy luôn nhớ điều này. Giáo dục chẳng qua là giúp các anh trở về thành con người thực của mình mà thôi. Và cái việc nghe điện thoại không phải là con người thực của anh đúng không? Anh không muốn điều đấy đúng không nhỉ? Anh có muốn nghe điện thoại không? Anh có muốn nghe điện thoại cả cuộc đời này không? Như vậy tôi đang giúp anh trở thành một người mà anh thực sự trở thành.

Đó là người không cần phải nghe điện thoại nữa.. Nếu như hiệu suất công việc kia của anh nó cao lên.. Nếu anh kiếm được hơn *****. mà không nghe điện thoại nữa thì anh. có cần phải nghe điện thoại không?. Bây giờ nếu một năm anh kiếm được *****. thì anh có phải nghe điện thoại nữa không?. Không cần nghe. đây là điều rất quan trọng.. Tôi muốn anh chú ý. tất cả mọi người trong căn phòng này hãy chú ý. nếu tôi kiếm 1 năm *****. tôi có phải là người nghe điện thoại thường xuyên không?. Câu hỏi hai. nếu tôi tiếp tục nghe điện thoại giống hầu hết mọi người ở đây. tôi có kiếm được ****** một năm không,. có tư duy được chỗ này không?. Hiểu ý thầy. rồi anh trả lời xem, không cần cả câu hỏi đấy. anh muốn nói gì vào lúc này?. EM sẽ tắt điện thoại tập trung vào việc này để thay đổi. và sẽ trở thành người kiếm được****. và không phải nghe điện thoại.

Tạm thời thế xin mời micro cho cô Lệ Đến lượt cô mời cô, lạy cô giờ em nói gì? Giờ anh ấy không nghe điện thoại nữa, bao gồm cả điện thoại của em. Điện thoại của mẹ em gọi anh ấy không nghe nữa. Thực ra thì nếu như mà anh Lộc không với em nha. Thầy nói thì em vẫn nói là em sẽ tôn trọng thầy, em để chế độ là silent nhưng em không cất điện thoại trong cặp em không cất điện thoại trong va li và em vẫn để trong túi rồi. Đó là lập trường của em và em tham gia bất cứ khoa học nào cũng vậy. Em không làm phiền đến người khác khi để cho độ là nghe điện thoại em chỉ để chế độ rung đối với những gì quan trọng thì em sẽ xử lý qua tin nhắn, nếu như nó không quan trọng thì em sẽ để ý đến cái thời gian khác nó hợp lý hơn.

Em sẽ thực hiện nhưng bảo em tắt điện thoại, cất điện thoại vào vali thì em không làm điện thoại không có đây phải nhắn tin, em cứ nói đi, dạ, em nói xong rồi em nói tiếp đi, anh đang nhắn tin, em vừa nói gì đấy, nói lại nghe cái đang mải nhắn tin nói lại nghe cái Em tôn trọng cái rule của bất kỳ một lớp học nào là không sử dụng điện thoại trong lớp học không nghe chứ không phải là sử dụng nhưng vẫn có thể tin nhắn. Đối với những tin nhắn quan trọng thì vẫn reply Còn đối với những tin nhắn hay điện thoại không quan trọng thì em sẽ để thời gian khá hợp lý hơn trong hay ngoài giờ học của mình. Còn việc mà bảo em tắt điện thoại trong 5 ngày để có một cuộc sống tự do cho bản thân thì em không làm được và cái đó em cũng không muốn làm em vừa nói gì anh lại quên mất rồi.

Sorry anh là em chỉ lặp lại như vậy là anh không tập trung lắng nghe những gì em đang phản hồi nếu như anh nhắn tin thì em sẽ không nói, cho đến khi anh nhắn tin xong. Thế thì từ mai em nhắn tin anh sẽ không nói, cho đến khi em nhắn tin xong. em sẽ nhắn tin nhưng mà em vẫn tập trung, anh không tập trung, anh nói là anh không nghe em nói gì thì em sẽ không có nhắn tin nhưng em bảo đảm với anh, anh nói em tập trung dừng lại một chút nào, dừng lại một chút nhé, anh có một cái bài tập cho em. Giờ em lấy tay em xoa đầu đi, xoa tròn nhé, giờ em bỏ cái micro ra tay thì xoa tròn đầu, còn một tay xoa thẳng đùi, giờ làm đi nào xoa đầu tròn mà, được rồi hay quá, bây giờ tay vỗ bụng đầu xoay, rồi dừng lại một chút.

Bây giờ lấy cái tay kia vỗ đầu và tay kia xoa bụng, rồi dừng lại. Cám ơn em rồi sao em đưa micro cho cô ấy sau khi mà em xoa đầu và vỗ bụng như vậy thì điều gì diễn ra là hành động của em nó không đạt kết quả tốt cho cả hai, hoặc là em chỉ xoa đầu hoặc là em chị vỗ bụng. Nhưng có thể một điều sẽ tốt và một điều đó không đạt kết quả mong muốn 100 % và điều thứ hai của mình chỉ đạt mức 50 %, 70 % hoặc 30 %, không đạt được 100 %. Trong chuyến đi Tây Tạng vừa rồi của tôi có một món ăn đầu tiên chúng tôi nghĩ là là đó là cái món mà người ta làm cẩu thả. Tức là món cơm bao trong số các anh chị đây hằng ngày bây giờ vẫn nấu cơm để ăn cơm các anh chị hay quá.

Cảm ơn các anh chị. Tôi lên Tây Tạng có một cái món có tên gọi là món cơm và món đấy nó không bao giờ giống cái món cơm ở nhà vợ tôi nấu. Thế thì chúng tôi mới nghĩ rằng là họ không biết nấu cơm. Người Tây Tạng không biết nấu cơm. Trong đoàn của chúng tôi có một cái anh là người Hải Phòng, anh ấy thì chúa cẩn thận, siêu cẩn thận. Anh ấy mang cả nồi cơm điện đi các anh chị, anh ấy mang cả đỗ, cả gạo, cả lạc đi. Và hôm đó chúng tôi quyết định rằng là vì ngườiTây Tạng không biết nấu cơm hoặc là gạo của người Tây Tạng thế là chúng tôi có quyết định rằng là sẽ mang cái nồi cơm ra nấu cơm các anh chị, họ quyết định mang cái nồi cơm nấu cơm.

Trong đoàn có hai cô nữ một cô thì là vợ của một anh, còn một cô thì là chị của cô đấy. Cho nên là hai cô đấy thì chúng tôi quyết định là nhờ chị đấy nấu cơm cho đoàn. Thì cũng nói là phụ nữ thì rất là vui vẻ là nhận nhiệm vụ nấu cơm. Và cái kết quả là sau khi chị nấu cơm thì nồi cơm đấy bọn tôi thấy nó còn tệ hơn nồi cơm của người Tây Tạng. Cái hạt gạo nó không dính như ở nhà mặc dù gạo ở nhà rất dẻo nhưng mang lên Tây Tạng nấu thì nó không dính sau đó chúng tôi mang cái điều than phiền đổ tại chắc là nước Tây Tạng nó không ngon chúng tôi quyết định rằng là mang theo xe cũng là hai cái bình Lavie cái bình Aquafina 5l hôm sau chúng tôi đổ nồi cơm đầu tiên đó đi và quyết định đổ Aquafina vào để nấu nồi cơm thứ hai, kết quả cũng không có gì khá khẩm hơn.

Các hạt gạo nó cũng không nở bung và nó vẫn cứ nát nó vẫn cứ rời rời, nó vẫn cứ khô khô, nó vẫn cứ sượng sượng nói chung nó không phải là cơm, một cái chất gì đấy nó gần giống cơm và cái nồi cơm thứ hai tương tự như vậy được đổ đi và chúng tôi quyết định cuối cùng vẫn phải ăn cơm Tây Tạng. Chúng tôi đem cái chuyện đó than phiền với người dẫn đường của chúng tôi. Anh ta nói rằng một điều rất thú vị ở độ cao 4200 mét đó áp suất rất thấp, nước không sôi như là nước dưới mặt đất này, nó chỉ đạt 90 mấy độ là nó sôi và đấy là lý do mà cơm không chín trong cuộc đời của chúng ta cũng vậy, 99,9 độ không bao giờ gọi là nước sôi, các anh chị cứ đun mãi, đun mãi, đun mãi vẫn là 99,9 độ, nước đó không bao giờ sôi cả nước sôi và nước không sôi, chỉ chênh nhau một phần mili độ mà thôi.

Đúng 100 độ thì nước sôi dưới 100 độ trong điều kiện áp suất thông thường, dưới 100 độ nước không sôi mãi mãi vẫn chỉ là nước sống. Con người của chúng ta đâu đó cũng có thể như vậy, không đúng, không sai gì cả lựa chọn 99, anh lựa chọn 100 đều giống hệt nhau nhưng bây giờ tôi sẽ cho chị nhìn thấy con số và kinh khủng nếu ngày hôm nay bạn chỉ cần bằng 99 % của ngày hôm qua, thì không sao cả, hôm qua 100, hôm nay vẫn có thể là 99, hôm qua 1, hôm nay 0,99 0,99 ship 6 mũ 1 enter, ngày đầu tiên không có vấn đề gì cả, nào bây giờ sau 7 ngày, mỗi ngày chúng ta chỉ bằng 99 % của ngày hôm qua 0,99 mũ 7 enter đã giảm đi đáng kể rồi điều gì diễn ra sau một tháng? Nếu mỗi ngày chúng ta chỉ bằng 0,99 của ngày hôm qua, không có vấn đề gì cả, nào 1 năm, 365 ngày thì điều gì diễn ra không còn gì cả nữa các anh chị.

Nếu mỗi ngày mà chúng ta chỉ cần thụt lùi hơn hôm qua 1 % thôi, 99 độ thì nước không sôi nhưng mỗi một ngày sau một năm, chúng ta từ 100 về còn có 2 Bây giờ anh lấy cái 99 mũ 1 nhân với 100. Đây là những gì mà cuộc sống của chúng ta nếu giả sử cuộc sống của chúng ta đang ở mức 100, sau mỗi ngày thì như vậy điều gì diễn ra nếu là 1,01 nếu chúng ta hơn ngày hôm qua một điều thôi 1 % thôi 1,0 1 mũ 1 Không có điều gì diễn ra cả. Sau một tuần điều gì diễn ra, 1,01 mũ 7 không có gì diễn ra cả, tất cả vẫn thế mà thôi, mũ 30 không đáng kể các anh chị tăng thêm 30 % thôi theo các anh chị to lớn lên gấp bao nhiêu lần, 7 lần, 3 lần, theo các anh chị 7 lần nào ai nói con số khác không 200 lần, ai có con số khác không, bao nhiêu lần 93 lần nào enter các anh chị 37 lần.

Bây giờ tôi cho các anh chị tưởng tượng hơn nữa, đi xa hơn nữa sau 10 năm số lớn vô cùng khủng khiếp các anh chị. Cuộc sống của chúng ta nếu sau 10 năm mỗi ngày chỉ cần khác so với ngày hôm qua 1 %. Điều gì diễn ra nếu nó lớn lên sau 10 năm, nếu mỗi một ngày ta tăng trưởng, anh chị sẽ khó hình dung . Bây giờ đoán xem nó là con số bao nhiêu nào. 1 tỷ, 10 tỷ, 100 tỷ, 1000 tỷ 1000 nghìn tỷ theo các anh chị là bao nhiêu, 10 ngàn à enter là bao nhiêu tỷ? 1 triệu tỷ đây con số này có nghĩa là 6 triệu tỷ so với thời gian ban đầu. Nếu mỗi một ngày chúng ta khác với 1 % so với ngày hôm qua 99 độ thì nước không sôi 99,9 độ thì nước vẫn không sôi, nhưng sự khác biệt thì vô cùng lớn.

Nếu ngày hôm nay ta chỉ cần tiến lên 1% so với ngày hôm qua. Sau 10 năm cuộc đời của chúng ta lớn hơn 6 triệu tỷ lần so với cách đó 10 năm các anh chị, nếu cũng 10 năm đó chúng ta chỉ cần mỗi ngày thụt lùi đi 1% thôi. Sau 10 năm chúng ta chả có gì cả, lựa chọn là ở các anh chị lựa chọn tiến lên một chút mỗi ngày hay lựa chọn tụt xuống một chút mỗi ngày là lựa chọn cuộc đời của mỗi anh chị không ai khác. Chính chúng ta quyết định cuộc đời của chúng ta. Tôi cũng giống như tất cả chúng ta ở đây, không ai khác có thể quyết định được cuộc đời của chúng ta. Bạn quyết đợi cuộc đời của bạn hoặc là bạn uống nước 100 độ hoặc là bạn uống nước 99 độ.

Nhưng hãy nhớ 99,9 thì nước vẫn chỉ là nước sống chưa sôi. Cuộc đời của chúng ta cũng vậy, chỉ cần thụt lùi đi một chút sau 10 năm, chúng ta sẽ chẳng là ai cả. Chỉ cần một chút tiến lên sau 10 năm, sau 1 năm chúng ta đã khác biệt 37 lần Sau 10 năm chúng ta khác biệt tới 6 triệu tỷ lần 6 triệu tỷ lần. Tôi cũng không biết lớn đến cỡ nào, nhưng 6 triệu tỷ lần lựa chọn của chúng ta, quyết định cuộc đời của chúng ta. Bao trong số các chị đã nhìn thấy con số mô phỏng này vô cùng khủng khiếp, 1,01 mũ n hoặc 0,99 mũ n lựa chọn ở mỗi chúng ta chỉ 1 % khác biệt thôi, mà nó có thể tạo ra sai số lớn như vậy, Đó là lý do tại sao cùng được sinh ra trên một đất nước cùng một ngày, cùng một tháng, cùng một thời điểm, lại tạo ra những con người khác nhau.

Bây giờ bạn có thể nhìn lại những con người mà đã từng học cùng bạn cách đây 10 năm hoặc những người đã học cùng bạn 20 năm trước xem sao, tại sao cuộc đời của những người đó họ lại cao hơn bạn đến vậy, tại sao lại có những người thấp hơn bạn đến vậy, đó chỉ là mỗi một ngày, chúng ta tăng thêm hay bớt đi một chút mà thôi. Đó là sự lựa chọn của các bạn. Cảm ơn các bạn với phần demo vừa rồi Hay quá vỗ tay……………. bạn Lệ cứ tiếp tục sử dụng điện thoại, không có ai bắt bạn phải tắt điện thoại, không ai cấm bạn cả. Quyền của bạn nhưng trò chơi vẫn là trò chơi, và 0,99 thì nước không bao giờ sôi.

Đó là lựa chọn của bạn và tôi muốn chia sẻ với các anh chị tại sao mình biết mà mình không làm câu hỏi của tôi, Why do you still do what you do? Tại sao bạn vẫn đang làm, cái việc mà bạn đang làm? Bao trong số các anh chị đã từng nghe tôi hỏi câu hỏi này nhiều lần trước đây? Cảm ơn các anh chị. Nhưng đây là câu trả lời tại sao bạn lại làm điều này mà không làm điều kia. Bởi vì bạn đã quen nắm lấy cái điều này mà bạn không thể buông bỏ được nó cho nên tôi có một bài viết về buông bỏ ở trên trang web của tôi, 44 điều bạn cần buông bỏ để cho cuộc sống được tốt đẹp hơn. 44 điều buông bỏ khác nhau nhưng mà lúc nào bạn có điều kiện thì quay vào đó, nhưng nếu bạn không thể buông cái chén, thì bạn sẽ không bao giờ nắm được cái ấm.

Tại sao bạn Lệ lại chọn cách nghe điện thoại? Tại sao bạn chọn? Tại sao anh chồng chọn cách tắt điện thoại, còn bà vợ thì không bao trong số các anh chị đồng ý với tôi rằng, bà vợ đúng mình có điện thoại thì mình phải bật ai đồng ý với tôi có điện thoại phải dùng giơ tay lên dũng cảm lên, ai đồng với tôi có điện thoại thì phải dùng, cảm ơn các anh chị ai đồng ý với tôi là tắt điện thoại để cuộc sống của mình được tự do hơn, có một số vậy thì điều gì khiến cho chúng ta giữ cái điều đó, buông bỏ? Chúng ta có thể từng nghe về để kệ nó buông bỏ và đón nhận. Chúng ta sống trong một xã hội có sự cạnh tranh khốc liệt, vì thế chúng ta dễ dàng bị ám ảnh bởi những thứ xảy ra xung quanh chúng ta.

Nỗi ám ảnh càng ngày càng mạnh mẽ bởi ham muốn, về cơ hội thành công, uy tín, hạnh phúc, sự giàu có, sức mạnh tiền bạc, vân vân. Chúng ta được lập trình bởi chúng ta tin rằng thành công hay hạnh phúc trong cuộc sống. Chúng ta cần phải làm điều này làm điều kia làm thêm vài việc nữa. Điều này trên thực tế là đúng, tuy nhiên, nó trong cuộc sống này từng bước một, từng bước một, nó đẩy chúng ta đi xa hơn những gì chúng ta nghĩ về cuộc sống và chúng ta đang không nhận ra rằng có nhiều điều tuyệt vời hơn những điều mà chúng ta đang nắm giữ. Trạng thái lo sợ, buồn bã, cáu giận xâm lấn bạn và làm cho bạn không có khả năng tìm ra những giải pháp.

Bạn sẽ thấy rằng cảm xúc nó đang chi phối trong cuộc sống của chúng ta. Trên hành trình của bạn, có những con chó đang sủa bạn, hoặc là bạn mặc kệ nó, bỏ qua cảm giác khó chịu của mình và tiếp tục bước đi, hoặc là bạn sẽ tìm ra hòn đá để ném nó ngay khi bạn chọn cách buông xả. Không quan tâm bạn nhanh chóng nhận ra rằng mình đang đi nhanh tới đích hơn. Bạn không thể nào đổ thêm nước vào cái cốc đầy. Để có thêm nước vào, bạn phải học cách đổ nước đi. Hãy nhìn xem tủ quần áo của bạn đã đầy lên theo năm tháng, bạn phải bỏ bớt đi, để có thể thêm quần áo mới vào. Hãy hình dung điều này. Bạn phải bỏ đi những bức hình cũ, đã ở trong tâm trí của bạn.

Để có thể có những hình ảnh tươi đẹp mới của cuộc sống này, bạn cần phải xóa đi những hình ảnh cũ thì mới có thể lưu được những hình ảnh mới. Bạn cần phải bỏ đi những mối quan hệ cũư để có được những mối quan hệ mới. Buông bỏ là hành động giúp cho không còn những rào cản trong suy nghĩ của bạn. Nó sẽ giúp bạn loại bỏ được những sự khó chịu, sợ hãi, tức giận. Vào lúc đó bạn có thể sáng tạo và phát hiện ra các giải pháp mà bạn chưa từng tìm ra trước đây. Nếu bạn không học cách buông bỏ cách phải nghe điện thoại, làm sao bạn có thể tự do ra khỏi được điện thoại được. Đây là quy trình để có thể buông bỏ quy trình để có thể buông bỏ dưới bức tranh này Các bước để buông bỏ, bước một tin tưởng, hãy tin tưởng rằng không có vấn đề gì xảy ra.

Mọi thứ sẽ ổn ngay cả khi nỗi sợ hãi lớn nhất của bạn trở thành sự thật. Hãy luôn nhớ rằng bạn vẫn không chết được. Bạn vẫn sẽ bình an khi bạn biết rằng mình ổn không vấn đề xảy ra thì lúc đó sự buông bỏ mới bắt đầu diễn ra trong bạn được. Bạn càng tin tưởng, bạn càng dễ buông bỏ và tin tưởng là một sự lựa chọn. Sự lựa chọn là do bạn. Đó là một quyền bố tôi ổn vậy thôi và tin tưởng vào điều này. Chừng nào bạn vẫn còn nghĩ rằng điện thoại còn phải nghe nó thì mới ổn thì bạn vẫn còn phải nghe điện thoại. Chừng nào bạn có một niềm tin mới rằng không nghe điện thoại vẫn ổn thì lúc này bạn bắt đầu buông bỏ được bên cạnh điều bạn tin tưởng.

Yêu tố thứ hai đó là phải chấp nhận được nỗi đau. Mỗi thay đổi thì phải đau đớn giống như bạn phải nhổ răng vậy. Bạn thay đổi từ từ bạn hãy hình dung bạn muốn nhổ răng trong vòng 1 tuần. hay muốn nhổ nó trong vòng 1 ngày, hay muốn nhổ nó trong vòng 1 giờ, hay chỉ trong 1 phút. Sự thay đổi cũng vậy, bạn hãy cảm thấy bị tổn thương, bởi vì chính vào lúc bạn cảm thấy được tổn thương đó, bạn sẵn sàng cho những tổn thương đó. Lúc đó bạn mới có thể sẵn sàng cho buông bỏ. Buông bỏ có hai bước như vậy. Cho nên bước một, nếu bạn thiếu tin tưởng, bạn không làm được. Bước 2 nếu bạn không sẵn sàng đau đớn, bạn cũng sẽ không làm được.


https://youtu.be/EvpJtZSZ7EICách xây dựng kỷ luật cho bản thân (Buông bỏ để có được những thứ tốt hơn)| Phạm Thành Long
Bạn xây dựng tính kỷ luật của bản thân như thế nào? Bạn đã bao giờ thực sự tự do trong cuộc đời? Câu chuyện thú vị sau đây của luật sư nhà đào tạo Phạm

Share This Article
Leave a comment